20 December, 2012

Mùa Hè

Title: Summer (1917)
Author: Edith Wharton (1863-1937)

Tựa sách: Mùa Hè
Tác giả: Edith Wharton
Dịch giả: Crimson Mai
NXB: NXB Văn Học

========================


Những biến cố thay đổi hoàn toàn cuộc sống của cô gái trẻ đầy cá tính Charity xảy ra liên tiếp trong một mùa hè đẩy cô qua hàng loạt những cảm xúc mạnh mẽ, những tháng ngày chán chường mỏi mệt, những giấc mơ tình yêu cháy bỏng và những phút bốc đồng.

Lối miêu tả đầy chi tiết và màu sắc của tác giả khiến quyển tiểu thuyết như một bộ phim dưới góc quay của Charity. Bạn sẽ được thả hồn trên những ngọn đồi ngập đầy nắng vàng, những con đường làng đêm khuya vắng lặng, ngộp thở trong quảng trường nghẹt người nồng mùi mồ hôi hay lạc trong rừng thông bị bao phủ bởi màn sương buốt giá. Trong những bức tranh sống động ấy từng nhân vật chợt thoáng lướt qua rồi dần hiện lên rõ nét, tự nhiên tới mức bạn ngỡ mình đang đóng vai Charity trong những cuộc phiêu lưu cảm xúc ấy.

Nhưng không vì miêu tả kỹ lưỡng khung cảnh và cảm xúc mà quyển truyện trở nên dài lê thê. Ngược lại đây là một quyển tiểu thuyết rất ngắn và cô đọng. Tình tiết diễn ra rất nhanh đến mức nhiều khi tôi phải dừng lại để câu chữ tìm đường thấm vào người. Charity là một cô gái mạnh mẽ, cá tính và giàu cảm xúc khiến tôi phải dành khá nhiều thời gian để theo kịp những chuyển biến cảm xúc phức tạp của nhân vật. Chính ở chỗ ấy, tác giả thật tài tình. Tôi tự hỏi nếu Charity không phải là một phần con người của tác giả thì làm sao bà ta có thể miêu tả chính xác và "hợp tình" một tính cách phức tạp như vậy.

Sự thống nhất giữa khung cảnh, tình tiết và cảm xúc tạo cho tác phẩm một sức hút lớn như một bản giao hưởng với sự hợp nhất đồng điệu hài hòa của các nhạc cụ. Từ những cơn gió tháng Sáu thổi qua một North Dormer nhỏ bé buồn tẻ (như Ithaca) câu chuyện dẫn ta đến cái nắng rực rỡ tháng Tám cùng những đam mê của mối tình đầu và kết thúc ở cái đầu Thu chớm lạnh. Tôi theo dõi những câu chuyện ấy từ giữa hè đến tận đầu đông, khi những bông tuyết đầu tiên lất phất rơi ở Ithaca như cảnh Charity lên Núi Lớn tìm về nơi chôn rau cắt rốn của mình (chỉ khác là nàng lên núi còn tôi thì nằm trong nhà đọc truyện).

Cách dẫn chuyện lại là một đặc sắc khác của tác phẩm. Mỗi chương đều kết thúc đột ngột với nhiều bí ẩn chỉ được giải đáp ở chương sau khiến bạn phải tiếp tục đọc tiếp không thể dừng lại được. Và khi bạn đã tìm được lời giải đáp cho những thắc mắc ở chương trước thì cũng là lúc bạn có nhiều nghi vấn mới. Nhiều lúc các tình tiết đan xen vào nhau như trong ký ức của một con người. Và rồi câu chuyện kết thúc nhẹ nhàng, để lại cho bạn một câu hỏi thật lớn lơ lửng nhưng chính bạn cũng đã hài lòng không muốn tìm kiếm câu trả lời nữa.

Tôi còn thích quyển này vì một số lý do cá nhân. Một là cái bối cảnh trong truyện rất giống nơi tôi đã sinh ra và lớn lên, cũng một thôn xóm nhỏ bé mà bất cứ người lạ mặt nào từ ngoài vào cũng trở thành chủ đề cho những người ngồi lê đôi mách. Và cách đó không xa cũng có một thị trấn nhỏ nhưng khá tấp nập như Nettleton. Thậm chí hình ảnh Núi Lớn xa xôi kia cũng không hề xa lạ so với tôi. Một cách tự nhiên tôi rất đồng cảm với những giây phút bốc đồng của Charity mà cô đổ thừa do "dòng máu Núi Lớn" của cô vì nhiều lúc tôi cũng tin rằng mình có "dòng máu" tương tự như vậy. Tôi còn tự hỏi liệu bản thân tác giả có "dòng máu" ấy không.

Còn lý do thứ hai là dịch giả Crimson Mai là người quen, rất quen ^ ^

No comments:

Post a Comment

Cảm ơn bạn đã đọc và comment. Xin vui lòng cho biết quý danh .