Nguyên tác: The story of Tracy Beaker (1991)
Tác giả: Jacqueline Wilson
Bản dịch: “Chuyện đời” của Tracy Cốc Nhựa – Siêu quạu cọ
Người dịch: Crimson Mai – Phương Văn
NXB Dân Trí (2013)
=========================
Tôi ít đọc sách cho con nít. Có lẽ vì tôi có thành kiến không hay lắm với các tác phẩm dành cho thiếu nhi. Có thời tôi mê đọc “Cô tiên xanh” và “Tâm hồn cao thượng”, thực tình là vì tôi mê truyện tranh nói chung chứ hai bộ truyện ấy chẳng có gì ấn tượng, giờ tôi chẳng nhớ nổi một mẩu chuyện nào. Bởi lẽ cái đầu của tôi không hợp với nghệ thuật. Có thể các nhân vật trong “Cô tiên xanh” hay “Tâm hồn cao thượng” được yêu thích bởi rất nhiều người, nhưng với tôi thì chúng không hợp lý chút nào, toàn là bịa đặt phi lý, thật nhàm chán. Từ nhỏ tới lớn tôi chưa từng tin có những đứa trẻ nào hồi bé xíu đã hòa đồng, nhân ái, rộng lượng … hơn tôi !!!
Qua thời cấp ba, chỉ có một nhân vật thiếu nhi mà tôi thích, đó là Tom Sawyer của ông Mark Twain. Mặc dù tác giả không phải trẻ trung gì nữa, nhưng thằng nhóc Tom đó thể hiện đúng cái bản chất con nít của nó, khác xa mấy “ông bà cụ non” trong mấy sách giáo dục công dân. Và tôi tự hỏi tại sao người lớn cứ kỳ vọng, và cố nhào nặn, lũ con nít cho giống họ. Người lớn lúc nào cũng hô hào “hãy là chính mình”, nhưng chẳng mấy khi họ cho phép người khác, đặc biệt là con nít, có cái đặc ân như họ tự ban cho chính bản thân. Tôi tìm thấy ở Tom một sự tự do, và ngược lại, thấy những người lớn xung quanh đang bị những sợi chỉ vô hình trói buộc, và họ tự hào bị như thế.
Nếu bạn đã từng thích thú với những mẩu chuyện về Tom Sawyer thì tôi dám chắc rằng bạn sẽ càng yêu quý cô bé Tracy Cốc Nhựa, một “Siêu quạu cọ”. Chỉ mới 10 tuổi nhưng cô bé thông minh cứng cáp này đã tự viết truyện về mình đấy, theo đúng văn phong của một nhà văn nhí (còn nhà văn thật thì thực ra chỉ mượn lại quyển nhật ký của cô bé rồi cho in thôi), lại có thêm nhiều hình tự minh họa ngộ nghĩnh. Câu chuyện xoay quanh cuộc sống và những lần “quạu cọ” của Tracy trong Bãi Thải, nơi nuôi nấng những trẻ em mồ côi. Qua những câu chuyện tự kể, Tracy hiện lên như một ngôi sao sáng chói, một cô bé khỏe mạnh, nhanh nhẹn, can đảm, lại tốt bụng thương người,… chỉ có điều là rất giỏi bịa chuyện thôi, hị hị.
Mạch truyện rất dồn dập, liên tục, không có chỗ ngắt cho bạn nghỉ mắt, mà nếu có thì chắc bạn cũng không muốn ngưng dòng cảm hứng. Các nhân vật đều rất dễ thương, hành vi của họ rất tự nhiên. Chỉ trừ Tracy Cốc Nhựa của chúng ta ra, bạn không thể đoán được trong vài dòng tới cô ấy sẽ làm gì, viết gì, rồi bạn sẽ lại thốt lên “Bó tay chấm cơm chấm canh với cô nhóc này!”. Thật đấy!
Sau cùng, tôi không cho rằng truyện này chỉ dành cho con nít, mặc dù hầu hết nhân vật trong truyện toàn là lũ con nít tè dầm khóc nhè chảy nước mũi. Tôi nghĩ nó cũng có ích cho các bậc cha mẹ trong việc thấu hiểu tâm tính con cái mình. Tôi mong nó sẽ giúp tất cả các bạn, cũng như nó đã giúp tôi, tìm lại quá khứ và củng cố tương lai của mình.
Tóm lại, một quyển sách rất đáng đọc!
No comments:
Post a Comment
Cảm ơn bạn đã đọc và comment. Xin vui lòng cho biết quý danh .