20 December, 2012

Người Nhật mặc áo trái - Chương 2

 Bình luận về sách "Người Nhật mặc áo trái" - Nguyễn Minh Hải
 ________________________________

Kể từ khi tôi đưa bản thảo của quyển sách đầu tay cho một vài người bạn đến khi sách đã được xuất bản hơn một tháng, tôi nhận được không ít câu hỏi về tựa đề của sách: Tại sao là "Người Nhật mặc áo trái"? "Mặc áo trái" có nghĩa là gì? Tranh thủ vừa được giải phóng khỏi công việc dạy và học nặng nề, tôi dành vài dòng trả lời những thắc mắc ấy.

Thực tình thì tôi khó khăn lắm mới chọn được cái tựa cho sách. Cũng có nhiều ý nghĩ thoáng qua trong đầu nhưng rồi vì một hai lý do nào đó mà bay đi mất. Ban đầu tôi định đặt cái tên "Người nhặt đá" chỉ hành trình tìm kiếm những bài học hay ở xứ người (ngọc hay đá) nhưng cái tên nghe ... chán òm, lại nghe chẳng liên quan gì đến Nhật cả. Hoặc là cái tên "Những nẻo đường Phù ... Tang" nghe khá hay lại hợp với nội dung sách, nhưng tôi vốn không thích đặt tên kiểu "ăn theo" như vậy. Sau cùng tôi quyết định chọn tiêu đề của chương thứ hai làm tựa sách.

Có gì đặc biệt ở chương hai khiến tôi ưu ái đến vậy? Thứ nhất đó là chương tôi viết đầu tiên, mặc dù tôi đặt nó sau chương một. Thứ hai nó là động lực cho sự ra đời của sách, vì muốn viết nó mà tôi viết luôn cả quyển sách (nhưng không phải là những chương khác kém giá trị hơn; động lực và chất lượng là khác nhau). Những bạn đã đọc sách chắc hẳn biết rằng đó chính là ấn tượng đầu tiên của tôi về con người Nhật Bản nằm ngoài những hình ảnh có thể thấy được trên TV hay đọc trên báo chí. Tôi bổ sung thêm rằng đó cũng là ấn tượng mạnh mẽ nhất của tôi ngay cả sau khi rời khỏi Nhật. Với tôi, "mặc áo trái" là bản lĩnh đáng kính phục nhất ở người Nhật khiến họ vượt trội hơn các dân tộc khác, một sức mạnh tinh thần khó có thể kiếm ở nơi nào khác mà nếu không có nó thì chưa chắc người Nhật đã xây dựng được một Nhật Bản hưng thịnh ngày hôm nay.

Hàng ngày chúng ta vẫn nghe nhan nhản "Kẻ thù lớn nhất của đời mình là chính mình", "Chiến thắng bản thân là chiến thắng vĩ đại nhất", thậm chí cụ Nguyễn Duy Cần dành ra hơn phân nửa quyển sách "Thuật xử thế của người xưa" mà cụ rất tâm huyết chỉ đề bàn về "cái tôi đáng ghét". Nhưng có bao nhiêu người có được "chiến thắng vĩ đại" ấy, bao nhiêu người kìm được cơn giận dữ, quên được cái sĩ diện, thắng được "cái tôi"? Hay là nhiều người bỏ công sức cả đời để phục vụ cho cái thể diện, tự ngụy biện bằng "tốt khoe xấu che" rồi quên đi "kẻ thù lớn nhất" của mình?

Chúng ta cần một sức mạnh lớn nhất để có được chiến thắng vĩ đại nhất ấy. Điều đó không bao giờ dễ dàng, thậm chí khó hơn nhiều những gì bạn có thể tưởng tượng. Trước khi có thể thắng được cái "tinh thần", chúng ta cần kiểm soát cái thể xác, tức hành động của bản thân. Trong chương cuối của sách tôi có kể thêm một tình huống va chạm trên đường giữa tôi và một cô gái Nhật hất văng cả laptop của cô ấy xuống mặt đường. Điều gì sẽ diễn ra tiếp theo nếu chuyện ấy xảy ra ở Việt Nam? Singapore? hay Mỹ? Bạn hãy lật lại chương cuối xem cô gái Nhật ấy cư xử như thế nào nhé.

Nhật Bản là một xứ sở hoàn toàn khác. Ở đó người ta không cãi cọ chợ búa với nhau, đua nhau tô mặt mình bôi mặt người. Ở đó người ta nhận thức được giá trị của bản thân và không bao giờ khoa trương những điều họ không có. Ở đó người ta xem việc nhận lời phê bình như một cơ hội để tự nhìn lại bản thân và vươn lên.

Một anh bạn kể tôi nghe lần anh ta đi phỏng vấn xin việc làm thêm. Người phỏng vấn hỏi tên anh ta, nhưng anh ta phát âm thế nào mà ông ấy không hiểu. Ông ấy hỏi đi hỏi lại và anh bạn của tôi tìm cách giải thích, sau cùng anh ta buộc miệng thốt lên "Ngu quá!" (thực ra là dùng nhầm từ). Những tưởng ông tuyển dụng sẽ đỏ mặt tía tai cho anh ta về, nào ngờ ông ấy vội cúi đầu lia lịa "Đúng là tôi tối dạ thật. Xin lỗi!" rồi chuyển sang hỏi những câu khác. Sau cùng anh bạn của tôi cũng đậu vào chỗ làm đó. Mặc dù đây là một trường hợp hy hữu (bạn đừng bắt chước khi xin việc ở công ty Nhật) nhưng tiêu biểu cho sức mạnh chống lại sự xấu hổ và thể diện của bản thân. Có thể bạn sẽ có những cách hiểu khác (thí dụ như ông người Nhật ấy ... ngu thiệt! >.< kidding :D), nhưng tôi rất khâm phục ông ấy vì cả đời tôi chưa chắc một lần làm được như vậy.

Lão Tử nói, thật cứng thì trông như mềm, thật mạnh thì trông như yếu. Mới tiếp xúc qua bạn dễ có cảm tưởng người Nhật thật nhu mì có phần yếu đuối nhu nhược, nhưng ẩn chứa bên trong ấy là cả một sức mạnh vô địch. Sức mạnh ấy thể hiện qua những hành động rất đỗi "bình thường" như lịch sự nhã nhặn với nhau, trật tự xếp hàng, không tham của rơi, làm việc nghiêm túc, cần mẫn... Sức mạnh ấy là chìa khóa giúp Nhật Bản từ một nước phong kiến cổ hủ trở thành cường quốc kinh tế và kỹ thuật.

Đó là cả một quá trình đấu tranh gian khổ với sự dốt nát, lạc hậu và cái "tôi" của một quốc gia. Nếu người Nhật xưa kia không tự nhận thấy "người Nhật xấu xí" đầy tật xấu và nhận một phát đại bác từ tàu chiến Mỹ để tỉnh ngộ ra rằng trong khi Tây phương đang dẫn đầu thế giới về khoa học kỹ thuật thì những gã samurai vẫn còn vênh váo với lưỡi kiếm trên tay. Một cuộc đấu tranh tinh thần vĩ đại đã diễn ra, và người Nhật đã chiến thắng bản thân họ. Họ dẹp cái tôi hãnh diện sang một bên, cần cù học tập cái tiến bộ của Tây phương để rồi nhanh chóng vượt lên đi đầu. Cái gương ấy của người Nhật đến giờ vẫn còn khiến cả thế giới sửng sốt.

Tất cả những chiến tích kỳ diệu ấy có được là nhờ ban đầu người Nhật đã biết "mặc áo trái", đức tính vĩ đại nhất nhưng cũng khó phát hiện và học hỏi nhất ở người Nhật. Và đó là chương hai, cũng chính là tựa đề của sách.
Tác giả

Mùa Hè

Title: Summer (1917)
Author: Edith Wharton (1863-1937)

Tựa sách: Mùa Hè
Tác giả: Edith Wharton
Dịch giả: Crimson Mai
NXB: NXB Văn Học

========================


Những biến cố thay đổi hoàn toàn cuộc sống của cô gái trẻ đầy cá tính Charity xảy ra liên tiếp trong một mùa hè đẩy cô qua hàng loạt những cảm xúc mạnh mẽ, những tháng ngày chán chường mỏi mệt, những giấc mơ tình yêu cháy bỏng và những phút bốc đồng.

Lối miêu tả đầy chi tiết và màu sắc của tác giả khiến quyển tiểu thuyết như một bộ phim dưới góc quay của Charity. Bạn sẽ được thả hồn trên những ngọn đồi ngập đầy nắng vàng, những con đường làng đêm khuya vắng lặng, ngộp thở trong quảng trường nghẹt người nồng mùi mồ hôi hay lạc trong rừng thông bị bao phủ bởi màn sương buốt giá. Trong những bức tranh sống động ấy từng nhân vật chợt thoáng lướt qua rồi dần hiện lên rõ nét, tự nhiên tới mức bạn ngỡ mình đang đóng vai Charity trong những cuộc phiêu lưu cảm xúc ấy.

Nhưng không vì miêu tả kỹ lưỡng khung cảnh và cảm xúc mà quyển truyện trở nên dài lê thê. Ngược lại đây là một quyển tiểu thuyết rất ngắn và cô đọng. Tình tiết diễn ra rất nhanh đến mức nhiều khi tôi phải dừng lại để câu chữ tìm đường thấm vào người. Charity là một cô gái mạnh mẽ, cá tính và giàu cảm xúc khiến tôi phải dành khá nhiều thời gian để theo kịp những chuyển biến cảm xúc phức tạp của nhân vật. Chính ở chỗ ấy, tác giả thật tài tình. Tôi tự hỏi nếu Charity không phải là một phần con người của tác giả thì làm sao bà ta có thể miêu tả chính xác và "hợp tình" một tính cách phức tạp như vậy.

Sự thống nhất giữa khung cảnh, tình tiết và cảm xúc tạo cho tác phẩm một sức hút lớn như một bản giao hưởng với sự hợp nhất đồng điệu hài hòa của các nhạc cụ. Từ những cơn gió tháng Sáu thổi qua một North Dormer nhỏ bé buồn tẻ (như Ithaca) câu chuyện dẫn ta đến cái nắng rực rỡ tháng Tám cùng những đam mê của mối tình đầu và kết thúc ở cái đầu Thu chớm lạnh. Tôi theo dõi những câu chuyện ấy từ giữa hè đến tận đầu đông, khi những bông tuyết đầu tiên lất phất rơi ở Ithaca như cảnh Charity lên Núi Lớn tìm về nơi chôn rau cắt rốn của mình (chỉ khác là nàng lên núi còn tôi thì nằm trong nhà đọc truyện).

Cách dẫn chuyện lại là một đặc sắc khác của tác phẩm. Mỗi chương đều kết thúc đột ngột với nhiều bí ẩn chỉ được giải đáp ở chương sau khiến bạn phải tiếp tục đọc tiếp không thể dừng lại được. Và khi bạn đã tìm được lời giải đáp cho những thắc mắc ở chương trước thì cũng là lúc bạn có nhiều nghi vấn mới. Nhiều lúc các tình tiết đan xen vào nhau như trong ký ức của một con người. Và rồi câu chuyện kết thúc nhẹ nhàng, để lại cho bạn một câu hỏi thật lớn lơ lửng nhưng chính bạn cũng đã hài lòng không muốn tìm kiếm câu trả lời nữa.

Tôi còn thích quyển này vì một số lý do cá nhân. Một là cái bối cảnh trong truyện rất giống nơi tôi đã sinh ra và lớn lên, cũng một thôn xóm nhỏ bé mà bất cứ người lạ mặt nào từ ngoài vào cũng trở thành chủ đề cho những người ngồi lê đôi mách. Và cách đó không xa cũng có một thị trấn nhỏ nhưng khá tấp nập như Nettleton. Thậm chí hình ảnh Núi Lớn xa xôi kia cũng không hề xa lạ so với tôi. Một cách tự nhiên tôi rất đồng cảm với những giây phút bốc đồng của Charity mà cô đổ thừa do "dòng máu Núi Lớn" của cô vì nhiều lúc tôi cũng tin rằng mình có "dòng máu" tương tự như vậy. Tôi còn tự hỏi liệu bản thân tác giả có "dòng máu" ấy không.

Còn lý do thứ hai là dịch giả Crimson Mai là người quen, rất quen ^ ^

01 November, 2012

NGƯỜI NHẬT MẶC ÁO TRÁI

Lý do đầu tiên bạn nhất định phải đọc quyển sách này là vì tác giả của nó là ... tôi ^ ^ Toàn bộ những gì tôi thu nhặt được suốt bảy năm phiêu bạt trên đất Nhật được gói gọn trong quyển sách nhỏ này. Từ khá lâu rồi tôi vẫn có ý định sẽ tổng hợp lại những gì đã học hỏi được nơi xứ người để làm hành trang cho những chặng đường kế tiếp. May mắn thay tôi có khá nhiều thời gian trống trải ở Việt Nam trước khi sang Mỹ nên có thể tập trung vào việc thực hiện ý định ấy. Nhưng tôi không muốn, và không thể, kể ra đầy đủ chi tiết những gì diễn ra với tôi ở Nhật. Tôi chỉ chọn lọc lại những điểm đặc sắc nhất về xã hội và con người Nhật Bản và ghi lại một cách súc tích nhất trong một quyển sách thật nhỏ.

Lý do thứ hai khiến bạn đọc nó là bạn khó kiếm đâu ra một quyển sách về Nhật Bản nhỏ gọn, gần gũi nhưng đầy đủ như quyển sách này. Tôi đã đi lòng vòng các hiệu sách lớn nhỏ trong Sài Gòn nhưng chưa tìm thấy một quyển sách nào về đời sống, tư duy người Nhật Bản thật ưng ý. Tôi nghĩ nhiều người cũng giống như tôi, cần một quyển sơ lược về cuộc sống ở Nhật, về cách suy nghĩ, cách học tập và làm việc của người Nhật, và sau cùng là những gì ta cần học hỏi ở họ. Bạn sẽ tìm thấy tất cả những điều đó trong "Người Nhật mặc áo trái". Chỉ vỏn vẹn 200 trang nhưng quyển sách bao quát một phạm vi rất rộng, từ những điều kỳ diệu của người Nhật đến những vấn nạn xã hội họ đang đối mặt, phương châm đào tạo nhân lực, cách học tập và vui chơi của sinh viên Nhật, tư duy cộng đồng,... Tôi cố gắng trình bày những vấn đề này một cách cô đọng nhất có thể thông qua những câu chuyện trong đời sống thường nhật.

Trong quyển sách này tôi đã áp dụng một lối viết hoàn toàn mới khác xa kiểu liệt kê đơn điệu bắt người đọc phải thừa nhận quan điểm của tác giả. Tôi kết hợp lối kể chuyện và thảo luận xen kẽ, dẫn người đọc qua nhiều ý kiến khác nhau để từ đó chính bạn lựa chọn quan điểm cho riêng bạn. Tôi sẽ phân tích nhiều khía cạnh khác nhau và những quan điểm trái ngược về cùng một vấn đề. Quyển sách không đưa ra một lời kết luận mạnh mẽ, cứng nhắc nào, mà dành phần đó cho bạn. Sau cùng chính bạn sẽ là người tự rút ra bài học cho chính mình.

Và trên hết, tôi hy vọng quyển sách này có ích cho bạn trong cuộc sống. Nước Nhật, người Nhật có quá nhiều điều để ta học hỏi, và tôi chỉ chọn ra một số ít trong số đó. Bản thân tôi cũng dùng chính tác phẩm của mình để tự nhắc nhở mình đừng quên những điều chính mình đã vất vả thu nhặt được. Sẽ còn nhiều điều chúng ta cần quan sát, thảo luận về Nhật Bản, và tôi sẵn sàng mạn đàm với bạn ngay trên blog này hay qua emails.

Sau cùng tôi muốn gửi lời cảm ơn đến chị Ý Như đã liên tục khuyến khích cổ vũ trong suốt quá trình viết và xuất bản sách. Cảm ơn hai bạn Lê Giang và Cảnh Thức đã đọc bản thảo, góp ý và viết lời giới thiệu. Vợ tôi đã dành nhiều thời gian sửa lỗi đánh máy. Và còn nhiều cái tên khác mà tôi không thể kể ra hết. Tôi dành tác phẩm đầu tay này tặng cho ba tôi, người đã dạy tôi những bài học đầu tiên về cuộc sống.

==========================

Tựa sách: NGƯỜI NHẬT MẶC ÁO TRÁI (2012)
Tác giả: Nguyễn Minh Hải

Tìm mua sách tại:
  • Mar Giallo Coffee: 26/1 Lam Sơn, P.6, Q. Bình Thạnh, Tp.HCM.
  • Nhà sách Hà Nội: 245 Nguyễn Thị Minh Khai, P. Nguyễn Cư Trinh, Q.1, Tp.HCM.
  • Các nhà sách Fahasa trên toàn quốc. 
Liên hệ đặt mua sách: 
- Phone: 0909-210-838 (Mr. Vũ Bình)

- Email: NguoiNhatMacAoTrai@lotowo.com.


OFFICIAL SITES: NguoiNhatMacAoTrai.lotowo.com

LIKE US on Facebook: facebook.com/NguoiNhatMacAoTrai

EMAIL: NguoiNhatMacAoTrai@lotowo.com

04 October, 2012

Thế giới lượng tử kỳ bí

Tiêu đề: Thế giới lượng tử kỳ bí (tiếng Đức: Skurrile Quantenwelt)
Tác giả: Silvia Arroyo Camejo
Dịch giả: Phạm Văn Thiều, Nguyễn Văn Liễn, Vũ Công Lập
Thể loại: khoa học
Phát hành: NXB Trẻ



Tôi tìm mua cuốn sách này cũng là vì trước đây tôi có học qua về Vật lý lượng tử và cũng có chút gọi là hứng thú với những khái niệm mới lạ và khả năng biến hóa khôn lường của các hiện tượng được nêu ra trong môn học này. Thực sự, cuốn sách đã làm tôi sống lại khoảng thời gian còn lớp 12, khi mà tôi cũng giống như bao người bạn bè đồng trang lứa khác, đang hì hục vật lộn với mấy bài tập vật lý về ánh sáng, sóng, hạt, lượng tử, hạt nhân... để tranh nhau một suất ở giảng đường Đại học. Hơn 12 năm trôi qua, giờ đây tất cả những cảm xúc ấy lại một lần nữa tràn về, làm sống lại trong tôi tính tò mò, niềm đam mê tìm hiểu cái mới lạ, điều mà dường như theo năm tháng tôi đã dần đánh mất nó.

Suy ngẫm với từng trang sách, người đọc sẽ lần lượt tìm hiểu về bản chất sóng hạt của ánh sáng, thí nghiệm khe Young, hiệu ứng quang điện (và 3 định luật của nó), hệ thức bất định Heisenberg, phương trình Schrodinger, hằng số Plank... cũng như rất nhiều các kiến thức cơ bản của Vật lý lượng tử khác. Tất cả được trình bày bởi một sự diễn giải khá rõ ràng, mạch lạc và đơn giản hóa đến mức có thể.  Tuy vậy, phong văn của sách cũng không thể mất đi sự "hàn lâm" bởi tính chất đặc thù của nội dung cuốn sách. Một điều đáng ngạc nhiên và khâm phục đó là tác giả viết cuốn sách khi chỉ vừa mới 17 tuổi, tức là đang đứng trước ngưỡng cửa của kỳ thi tốt nghiệp phổ thông. Có lẽ chính vì như vậy mà tuy trông giống như một cuốn sách giáo khoa thực thụ nhưng đồng thời nó cũng giống như một lời thảo luận, sẻ chia kiến thức giữa những người bạn học với nhau. Tôi nghĩ rằng cuốn sách rất có ích cho những ai, nhất các bạn học sinh cuối bậc phổ thông, muốn hiểu rõ hơn bản chất của các hiện tượng vật lý mà như tác giả đã nói là rất "kỳ bí" này.

Tuy vậy, thật lòng mà nói, với tôi thì đây là một cuốn sách không hẳn là dễ đọc,  hay nói chính xác hơn là khó mà vừa đọc, vừa nằm, vừa nhâm nhi suy nghĩ được. Mặc dù tác giả đã rất cố gắng trong việc diễn giải vấn đề ở một góc độ đơn giản và thích thú nhất, nhưng có lẽ người đọc cần phải một sách, một viết, một tờ giấy mới có thể thẩm thấu được các kiến thức chứa đựng trong đó.

Tôi sẽ không đi sâu bình luận nội dung bên trong cuốn sách, vì quả thật điều này rất khó. Tôi chỉ muốn nêu lên cảm nhận của mình đối với cuốn sách và thông qua đó có thể gợi mở cho một ai đó tìm đọc. Tuy nhiên với các bạn mà muốn tìm đến đọc sách để thư giãn thì có lẽ tôi cũng không dám khuyến khích cho lắm. Hihi...

08 September, 2012

Nếu biết trăm năm là hữu hạn...



Tác phẩm: Nếu biết trăm năm là hữu hạn
Tác giả: Phạm Lữ Ân
Nhà xuất bản: Hội Nhà Văn
Thể loại: Tùy bút
---------------------------------------------------

Một cuốn sách viết về cuộc đời, về những suy tư và chân lý sống của tác giả; "Nếu biết trăm năm là hữu hạn" là một cuốn sách đọc chậm, đọc để suy ngẫm, trầm tư và tự nghĩ về mình. Với một tuyển tập khoảng 40 bài viết về nhiều chủ đề khác nhau, ta không cần phải ghi nhớ bất cứ điều gì về cốt truyện, về nhân vật, mà có thể đọc thư thả và cảm nhận. Mỗi truyện đều giống như một cuộc tự thoại, hay cũng là sự đối thoại giữa "tôi" (tác giả) và "bạn" (người đọc chúng ta), rất tự nhiên và nhẹ nhàng.
Tôi tin rằng bạn đọc xong cuốn sách này, sẽ nhận ra nhiều triết lý nhân sinh hơn, theo cách gần gũi mà sâu sắc.
Tôi rất thích tựa đề "Nếu biết trăm năm là hữu hạn", vì nó làm ta liên tưởng ngay đến một kiếp người, nhưng nếu là tôi, tôi sẽ chọn tựa đề khác "Nếu biết sáu mươi năm là hữu hạn", tuy không đẹp ngôn từ và đi vào tâm trí người đọc bằng tác giả, nhưng nó thực tế và giật mình hơn,  vì có bao người đã sống được đến sáu mươi, hoặc sống hơn sáu mươi là đã hiểu sống để làm gì...




23 August, 2012

Búp Sen Xanh

Tiêu đề: Búp Sen Xanh
Tác giả: Sơn Tùng
Thể loại: Văn học
NXB: NXB Kim Đồng, NXB Văn học, ...
Tác phẩm xuất bản năm 1982 (có tài liệu nói là năm 1981) và được tái bản vài lần sau này (2007, 2010...)


Búp Sen Xanh kể về cuộc đời niên thiếu của Chủ tịch Hồ Chí Minh, quãng đời từ khi Bác sinh ra cho đến khi rời bến Nhà Rồng để tìm đường cứu nước. Đây là một cuốn sách rất nổi tiếng về đề tài Chủ tịch Hồ Chí Minh. Trong ký ức, mình vẫn còn lưu giữ hình ảnh ngày xưa của một cuốn sách dày, in trên giấy nâu, đã mất hết bìa và gáy. Ban đầu nhìn thấy sách dày quá, toàn chữ là chữ nên mình để lại đâu đó chứ không đọc. Tâm lý trẻ con mà, chỉ thích đọc những cuốn mỏng, có hình vẽ minh họa hoặc truyện tranh thôi. Nhưng một ngày không rõ nguyên cớ gì, mình đã lật nó ra với những trang đầu tiên và đã không thể nào gấp sách lại cho đến tận bây giờ.

Sách được chia làm 3 chương, chương I: Thời thơ ấu, chương II: Thời niên thiếu, chương 3: Tuổi hai mươi, và được viết theo lối tiểu thuyết văn học nên dù là nội dung mang tính lịch sử nhưng cuốn sách đã đem lại cho người đọc sự cuốn hút bất tận. Cảm xúc chủ đạo đó là sự xúc động đến ngưỡng mộ và khâm phục Bác khi được chứng kiến quãng đời niên thiếu vất vả nhưng đầy tình thương yêu từ lời ru của bà ngoại, từ cha mẹ và từ xóm làng, quê hương. Thông qua đó, Búp Sen Xanh cũng đã thành công khi dựng lại hình ảnh xã hội Việt Nam cuối thế kỉ 19, đầu thế kỉ 20 một cách rất sinh động và chân thực. Một xã hội thực dân nửa phong kiến mà mọi khổ đau đều trút lên đầu những người dân nô lệ và những ông quan nô lệ (quan trường thị nô lệ trung chi nô lệ hựu nô lệ - làm quan trong cái xã hội nô lệ thì lại càng là nô lệ), một cái xã hội mà:
"Muôn dân một lũ cơ hàn
Vua ngồi chễm chệ ngai vàng hiếp dân".
Tất cả xoay quanh cuộc đời niên thiếu của Bác, từ khi còn là cậu bé Nguyễn Sinh Cung cho đến lúc trở thành người thanh niên Nguyễn Tất Thành, hun đút cho Bác một lý tưởng muốn ra đi tìm thấy con đường đúng đắn để giải phóng dân tộc.

Từng trang sách, từng câu chữ đều để lại cho mình một sự xúc động sâu sắc. Đó là một cảm xúc rất thật, không biết là do tài viết của nhà văn Sơn Tùng hay chính bởi câu chuyện về cuộc đời của Bác. Mình cảm động trước hình ảnh người mẹ gánh 2 anh em Nguyễn Sinh Cung và Nguyễn Sinh Khiêm vượt đèo Ngang trên đường vào kinh đô Huế để cha có thể tiếp tục ôn thi. Mình thích thú và bất ngờ trước những câu thơ mang đầy sự hóm hỉnh và thông minh khi Nguyễn Tất Thành dịch câu văn Pháp "O chat! O chat! O chat! Voulez-vous manger le rat, montez sur la poutre" thành một câu ca dao thuần Việt:
"Con mèo, con mẻo con meo
Mày muốn ăn chuột thì leo lên xà"
Nhưng nửa sau của cuốn sách mang lại cho mình sự hứng khởi nhất, có lẽ là vì lúc này câu chuyện đã chuyển sang một hướng mới, một con đường mới nhiều hi vọng và lạc quan phía trước. Đây là giai đoạn chàng thanh niên Nguyễn Tất Thành vượt đèo Hải Vân ghé Bình Định thăm cha, rồi đi dạy ở trường Dục Thanh và tạm dừng ở Sài Gòn, nơi anh đã gặp Út Huệ. Sau này, khi đã vào nam, rồi có dịp đi Phan Thiết đôi ba lần, mình lại nhớ về những trang viết ấy. Một đoạn mà cũng gây cho mình nhiều xúc động đó là khi anh Ba tìm đến cha mình đang ở Đồng Tháp và cuộc trò chuyện của hai người trước khi anh lên đường xuất dương.
"... 
Không khí trong phòng lặng ngắt. Ông Phó bảng Huy vẻ băn khoăn hỏi:
- Sao con vẫn còn quanh quẩn ở đây?
- Thưa cha, con sắp đi xa Tổ quốc. Con gặp cha lần này có lẽ... có lẽ... - Anh Ba rưng rưng nước mắt.
Ông Huy sắc mặt biến đổi, giọng hơi dịu:
- Con đi xuất dương đến nước nào?
..."
(Búp Sen Xanh, chương III: Tuổi hai mươi)

Độc giả có thể tham khảo thêm ở đây để biết thêm một vài chi tiết về tác giả Sơn Tùng và đọc tác phẩm online. Cuốn mà mình đọc lần đầu tiên là của nhà xuất bản Kim Đồng, xuất bản năm 1982 (cũng là năm sinh của mình, khà khà). Sau này sách còn được tái bản với nhiều nhà xuất bản khác nhau vào những năm khác nhau, hình thức cũng đẹp hơn, giấy trắng hơn. Mình cũng đã mua một cuốn mới như thế, nhưng cho đến mãi hôm nay, Búp Sen Xanh vẫn ở mãi trong lòng mình với hình ảnh một cuốn sách nâu nâu, dày dày, toàn chữ là chữ mà hay ơi là hay, mỗi lần đọc lại là mỗi lần rưng rưng.

14 July, 2012

Mật mã - Từ cổ điển đến lượng tử


Tiêu đề: Mật mã (tiếng Việt); The Code Book (tiếng Anh).
Tác giả: Simon Singh
Dịch giả: Phạm Văn Thiều, Phạm Thu Hằng
Thể loại: Khoa học
NXB: NXB Trẻ - 2009
*************************


Cuốn sách này có tên đầy đủ là Mật mã - từ cổ điển đến lượng tử (The code book - The science of secrecy from ancient Egypt to quantum cryptography), do Simon Singh viết. Tác giả là một người nổi tiếng trong lĩnh vực giáo dục khoa học và truyền hình. Thực ra sau khi đọc cuốn sách này mình mới bắt đầu tìm hiểu về Simon Singh và biết ông đã nổi tiếng như thế nào, hóa ra ông chính là đạo diễn bộ phim tài liệu hấp dẫn mà mình đã từng xem "Định lý cuối cùng của Fermat" (Fermat's last Theorem). Thật tình là khi xem phim mình ít để ý đạo diễn mà chỉ quan tâm đến nội dung và diễn viên... nữ :D.


Trở lại với cuốn sách, đây là một tài liệu hết sức bổ ích cho những ai đam mê khoa học mật mã, toán học, máy tính hay thậm chí cả văn hóa và lịch sử. Xuyên suốt cuốn sách là một chuỗi liên tục các cuộc hành trình khám phá những điều bí ẩn về mã hóa và giải mã, từ thời cổ đại cho đến tận hôm nay. Các bức mật mã chứa đựng trong nó những âm mưu, thủ đoạn, sự toan tính và nghệ thuật kích thích niềm đam mê. Khoa học mật mã như là môt điểm mấu chốt, cốt lõi sâu xa nhất quyết định sự thành bại trong cuộc đấu tranh sinh tồn của cá nhân một con người, hay liên quan tới vận mệnh một triều đại, một quốc gia, một dân tộc. Thậm chí, có những khám phá về mật mã đã đưa đến sự thay đổi cả lịch sử nhân loại. Tất cả những gì sôi động ấy chỉ gói gọn trong hơn 450 trang sách, thật là tài tình!


Mở đầu bằng vụ án về nữ hoàng Mary xứ Scotland vào thế kỷ thứ XVI , tác giả đã trở về thời quá khứ từ giai đoạn của Julius Caesar, các nhà mã hóa Ai Cập cổ đại, lịch sử đạo Hồi, sự phục hưng của châu Âu... đến thế chiến thứ I và thế chiến thứ II và sau cùng là mật mã hiện đại có sự tham gia của máy tính và vật lý lượng tử. Ngoài việc phân tích các kỹ thuật mã hóa và giải mã, tác giả cũng đã miêu tả các quá trình khám phá các bí mật về ngôn ngữ cổ để có thể giúp con người hiện đại ngày nay hiểu được những gì tổ tiên xa xưa đã nói. Một số nội dung mà mình thích nhất đó mà mật mã dịch chuyển Casesar, mật mã Vigenère, máy Enigma, phương pháp phân tích tần suất, và khóa mã công khai bởi sự giản đơn và dể hiểu. Riêng phần cuối cùng của cuốn sách trình bày về mật mã lượng tử, quả là một thách thức lớn nhất (riêng về vật lý lượng tử đã là một điều khó nuốt trôi rồi), nhưng "tiền nào của nấy", đó cũng là kỹ thuật có nội công thâm hậu nhất, hứa hẹn tạo ra một loại mật mã không thể nào giải nổi. Ấy, nhưng biết đâu, khoa học ngày một phát triển, các kỹ thuật hậu lượng tử sẽ giải quyết được bài toán này. Chẳng phải các kỹ thuật trước đây cũng đã từng có bước khởi đầu gian nan hay sao?


Trong mỗi phần kể chuyện về các phương pháp giải mã, tác giả thỉnh thoảng cũng có những chi tiết bên lề hết sức thú vị. Ví dụ như lúc nói đến phương pháp phân tích tần suất, một phương pháp dựa vào tính chất "thường lặp lại" của một ký tự trong một ngôn ngữ (ví dụ, trong tiếng Anh thì e là chữ cái thông dụng nhất, tiếp theo là t, a), có câu chuyện rằng, mình xin trích nguyên văn, "Năm 1969, môt tác giả người Pháp tên là Georges Perec đã viết cuốn La Disparition (Sự biến mất), một cuốn tiểu thuyết dày 200 trang mà trong đó không hề có từ nào chứa chữ cái e. Đáng kể hơn nữa là tiểu thuyết gia và nhà phê bình người Anh Gilbert Adair đã thành công trong việc dịch cuốn La Disparition sang tiếng Anh mà vẫn tuân thủ việc chừa ra chữ cái e của Perec. Bản dịch có tựa đề A Void, môt bản dịch rất đáng đọc..."


Phần phụ lục của cuốn sách khá nhiều. Trong đó nêu đầy đủ các thông tin có liên quan và các nguồn tham khảo dành cho những người bị mê hoặc bởi nội dung cuốn sách. Từ đây, các bạn có thể bắt đầu cho công cuộc khám phá bí mật của mật mã bằng việc tham gia cuộc thi "Mười bước tiến đến 15 ngàn đô-la" do tác giả cuốn sách tổ chức (thực ra nó vừa hết hạn vào ngày 1/1/2010, :D), hoặc tham gia vào việc giải mã bức thư nói về vị trí của kho báu của Beale ở bên Mỹ (cái này tới nay chưa ai làm được), hoặc tìm hiểu thêm một vài mật mã giản đơn có thể áp dụng như những trò chơi nhỏ trong sinh hoạt cộng đồng...


Cuốn sách được trình bày thật rõ ràng và dễ hiểu. Các lý thuyết mã hóa phức tạp đã được tác giả đơn giản hóa bằng những ví dụ thực tế, trực quan hay các hình vẽ minh họa. Vì vậy người đọc ít nhất cũng có thể thu thập cho mình những kiến thức cơ bản về mã hóa, cao tay hơn còn có thể tự tạo cho mình những mật mã riêng tư để có thể trao đổi thông tin với "đối phương" hay "đối tác" gì gì đó... một cách hết sức công khai mà lại không bị ai phát hiện. À không, chính xác là bị phát hiện mà không hiểu gì hết trơn.


Dĩ nhiên một cuốn sách hay nào cũng ẩn chứa những ý nghĩa nhân văn sâu sắc. Theo mình thì ngoài việc xây dựng một bức tranh hoàn mỹ và đầy đủ về khoa học mật mã, cuốn sách này còn là lời tri ân đến các nhà mật mã học bởi những hi sinh cao cả mà (đáng tiếc) âm thầm của họ.

03 July, 2012

Trở Lại - Nguyễn Nhật Lâm


Tựa đề: Trở lại
Tác giả: Nguyễn Nhật Lâm
Thể loại: Tự truyện
---------------------------------------------------------------------

Một cuộc sách quá đặc biệt từ chính tác giả:
"Nổi tiếng với biệt hiệu Lâm “dế” hoặc “vua dế” vì Nguyễn Nhật Lâm (sinh 1986) từng làm chủ trang trại cung cấp dế cho toàn miền Bắc ở tuổi 22. Anh cũng từng làm giám đốc Công ty Truyền thông IDV; giám đốc Công ty Thực phẩm Dế Ngon; chủ nhà hàng Trại Găng Tửu. Đùng một cái (đầu năm 2011) anh dứt áo đi lang thang khắp Đông Nam Á trong gần 1 năm, từng xin ăn ở vài nơi để viết cuốn nhật ký Trở lại, vừa được NXB Văn học ấn hành 6.000 quyển, hiện đang có những buổi ra mắt và bán sách làm từ thiện khắp cả nước." (xem thêm tại Tiki)

Một cuốn sách có quá nhiều thứ hay ho để đọc và nhận chỉ với 106 trang sách. Một phiêu lưu ký thời hiện đại.
Ngay từ phần giới thiệu sách bên trên đã cho tôi nhiều nỗi sợ hãi và sự tò mò: làm sao ta có thể một mình không một xu dính túi mà đi được 7 nước: làm sao để sống, làm sao để di chuyển, làm sao để tránh những chuyện xui rủi-va chạm dọc đường. Và rồi tác giả đã kể cho chúng ta những "sự cố" còn đáng sợ hãi hơn thế, nhưng tất cả đều trôi qua một cách tự nhiên và tác giả vẫn lành lặn trở về ...viết sách. Chỉ riêng việc tự đối chọi với nỗi sợ hãi của bản thân khi phải tự mình giải quyết mọi thứ là đã quá đủ khiến ta lao vào đọc ngấu nghiến.

Sự kết nối giữa quá khứ và hiện tại. Steve Job đã từng nói rằng quá khứ và hiện tại luôn có những sự kết nối bất ngờ, và ông dẫn chứng rằng nếu ông không học một lớp nghệ thuật chữ viết thời trẻ thì chắc rằng chúng ta sẽ không có những font chữ thông dụng trên mọi thiết bị số ngày hôm nay. "Trở lại" cũng đã chứng minh điều tương tự, gần như mọi kĩ năng và vốn sống của tác giả bỗng trở nên ăn khớp và hữu dụng một cách kì lạ trong suốt cuộc hành trình. Đó là ngoại ngữ, là khả năng am hiểu về nghệ thuật dân gian, là bơi lội, là thiền, là đóng giày, v.v... Ở mỗi tình huống, những kĩ năng ấy đều được vận dụng hiệu quả đến mức khó tin.

Không có giới hạn nào cho bản thân chúng ta. Nguyễn Nhật Lâm đã làm rất nhiều nghề trên suốt cuộc hành trình, dù chỉ làm trong khoảng thời gian rất ngắn (chưa đến 1 tháng) nhưng nghề nào anh cũng thành công trên phương diện được người chủ hậu đãi. Anh cũng đã làm những nghề rất bình dân như đánh giầy, phụ quán, và thậm chí là ...ăn xin. Rõ ràng, không có một giới hạn nào cho chúng ta, dù là giới hạn trên nhất hoặc thấp nhất, miễn là chúng ta làm việc tốt và đat được mục đích của mình. Nhưng giới hạn ở đây thậm chí còn hơn thế nữa, đó là tác giả đã chọn một thử thách quá khó khăn và ngược lại với quan niệm về thành công của giới trẻ hiện tại, ngay cả bản thân tôi. Chắc hẳn nếu dùng từ "thành công", Nguyễn Nhật Lâm không thể được ca ngợi như ... Đặng Hồng Anh chẳng hạn (con trai của chủ tịch Sacombank), vì anh không giàu, anh cũng chưa đóng góp được gì nhiều cho xã hội. Nhưng cái riêng của anh đặc sệt, anh dám làm những gì mình muốn và anh đã làm được. Đó là tiền đề để anh theo đuổi hạnh phúc chân chính. Tôi tin là như vậy.

02 July, 2012

VẬT LÝ ứng dụng trong đời sống hiện đại

Tiều đề: Vật Lý ứng dụng trong đời sống hiện đại
Tác giả: GS. Nguyễn Xuân Chánh
Thể loại: Khoa học
NXB: NXB Trẻ (2009)
==================

Một cuốn sách hay cho những người quan tâm đến kỹ thuật hiện đại. Cuốn sách bắt đầu bằng giải thích nguyên lý hoạt động của những vật dụng thường ngày như máy ảnh kỹ thuật số, truyền hình, lò vi ba, dần dần đến những kỹ thuật tiên tiến và cực kỳ mới mẻ như pin mặt trời, vật liệu chiết suất âm, vật liệu graphene.

Với 44 bài, cuốn sách giải thích cách hoạt động của rất nhiều loại kỹ thuật, hầu hết là công nghệ điện tử, trong phạm vi ứng dụng rộng rãi, kèm theo một ít thông tin về hoàn cảnh ra đời của công nghệ đó. Bạn sẽ hiểu được ống kính máy ảnh thường và máy ảnh của điện thoại di động khác nhau như thế nào, tại sao máy chụp CT hay MRI có thể cho hình ảnh 3D chi tiết của cơ thể, đặc biệt là não, thậm chí làm cách nào con tắc kè đổi màu, v.v. Những ai quan tâm đến nguyên lý của những công nghệ được sử dụng rộng rãi trong cuộc sống xung quanh và cả những kỹ thuật rất mới hứa hẹn đưa vào ứng dụng trong tương lai có thể tìm thấy nhiều điều bổ ích trong cuốn sách này.

Cuốn sách chuyên về các nguyên lý Vật Lý và chỉ giới thiệu sơ lược nên chỉ giúp người đọc có một cái nhìn tổng quan. Điều này có điểm lợi là ngay cả những người không chuyên vẫn có thể đọc được và có một khái niệm cơ bản về nguyên lý hoạt động của máy móc. Mặc dù vậy người đọc cũng cần một ít kiến thức cơ bản về Vật Lý (ít nhất cũng là Vật Lý ở truờng phổ thông) để có thể hiểu được.

Một nhược điểm của cuốn sách, đó là vì tác giả sưu tầm và dịch từ nhiều tài liệu nên hình minh hoạ không được đẹp và rõ ràng (vì copy từ tài liệu sưu tầm nên hình ảnh chất lượng không cao). Thứ hai là chú thích và đánh số hình rất sơ sài, nhiều thiếu sót. Sau cùng là một vài lỗi về độ lớn và đơn vị, thí dụ có chỗ tác giả chú thích 1 giga = 1 nghìn tỷ (thực tế 1 giga = 1 tỷ). Tuy nhiên những sơ suất này là khá nhỏ so với giá trị của kiến thức trình bày trong sách.

22 June, 2012

The $100 Startup: Reinvent the Way You Make a Living, Do What You Love, and Create a New Future


Tựa sách:  The $100 Startup: Reinvent the Way You Make a Living, Do What You Love, and Create a New Future
Ngôn ngữ: Tiếng Anh
Thể loại: Non-fiction (phi tiểu thuyết)
Tác giả: Chris Guillebeau
------------------------------------------------------
Một đề tài đang rất "hot" trong tình hình kinh tế khó khăn hiện nay :), đó là cách thức xây dựng một công việc kinh doanh nhỏ "microbusiness" cho cá nhân bạn. Và cuốn sách hoàn toàn đáp ứng được nhu cầu này.
Tác giả đã rất tỉ mĩ và dày công thu thập rất nhiều câu chuyện "người thật việc thật" thành công trong việc tự tạo dựng cho mình một công việc kinh doanh đầy cảm hứng và bền vững về lợi nhuận, sau đó đưa ra cho chúng ta những kết luận, công thức và lời khuyên bổ ích để áp dụng cho chính bản thân mình.

Dĩ nhiên, bạn cần có một ý tưởng tốt trước tiên, và sau đó hãy nghĩ đến cuốn sách này để bắt đầu công cuộc kiếm tìm lợi nhuận trên ý tưởng này.





Truyện ngắn O. Henry

Tiêu đề: Truyện ngắn O. Henry
Tác giả: O. Henry
Dịch giả: Nhiều người dịch
NXB: NXB Văn Học
===================

O. Henry là tác giả truyện ngắn mà tôi yêu thích nhất. Ông có một phong cách sáng tác rất riêng: Nội dung phong phú, kết thúc bất ngờ và luôn làm nổi bật tinh thần nhân đạo, tình yêu thương giữa một xã hội bùn lầy tăm tối. Ẩn chứa trong các tác phẩm của ông là những bài học cuộc sống thấm thía khiến người đọc phải tiếp tục suy nghĩ sau khi đã gấp sách lại. Nhiều tác phẩm, dù rất hay, nhưng tôi nghĩ hoài vẫn không hiểu thâm ý của tác giả. Phân tích một tác phẩm ngắn của O. Henry có lẽ cần rất nhiều ý tưởng và từ ngữ. Đó cũng là một trong những đặc trưng của O. Henry (cả John Steinbeck).

Quyển sách này bao gồm những truyện ngắn nổi bật của O. Henry như Chiếc lá cuối cùng, Hai mươi năm sau, Tên cớm và bản thánh ca, ... Tôi chỉ đọc một hoặc hai mẩu truyện trong một ngày, vì sợ đọc dồn nhiều quá thì không tiếp thu nổi. Tôi nghĩ thích hợp nhất để đọc mổi buổi tối trước khi đi ngủ.

Thật tiếc thay tuần trước trên chuyến xe đò về quê tôi lại để quên trên xe. Sau khi về nhà, phát hiện ra tôi liền tức tốc trở lại bến xe để tìm nhưng không được. Dù sao cũng đã đọc được nửa cuốn. Những tác phẩm còn lại thì chờ ... qua Mỹ đọc tiếp vậy.

20 June, 2012

Tính chất các định luật Vật Lý

Nguyên tác: Character of Physical Law
Tác giả: Richard Feynman
Bản dịch: Tính chất các định luật Vật Lý
Dịch giả: GS. Hoàng Quý và GS. Phạm Quý Tư
NXB: NXB Giáo Dục (1999)
===================

Giới Vật Lý không ai không biết đến Richard Feynman, nhà Vật Lý học được cho là sáng tạo nhất từ sau Einstein. Ông sáng lập ra môn Điện động lực học lượng tử, đã từng nhận giải Nobel Vật Lý. Nhưng nổi bật hơn hết là những ý tưởng rất mới lạ về các hiện tượng trong tự nhiên, các định luật Vật Lý. Ông từng dạy học ở Cornell (trường tui sắp đi), nổi tiếng với bộ giáo trình "Các bài giảng của Feynman" mà ngày nay được đa số sinh viên Vật Lý yêu thích.

Trong năm ngày về quê, tôi có đủ thời gian đọc cuốn "Tính chất các định luật Vật Lý" của Feynman, được hai giáo sư gạo cội trong ngành Vật Lý ở Việt Nam dịch. Cuốn sách chỉ vỏn vẹn 180 trang, bao gồm 8 bài giảng của Feynman về các định luật cơ bản của Vật Lý học, những tính chất chung và riêng, những vấn đề còn gây tranh cãi. Mặc dù với kiến thức uyên thâm, những bài giảng của ông rất mạch lạc, sinh động và dễ hiểu, tuy nhiên tôi nghĩ người đọc cũng cần trang bị sẵn một số kiến thức về Vật Lý nhất định mới hiểu nổi. Do đó cuốn sách có tính chuyên môn nhất định, thích hợp với dân làm Toán và Vật Lý có tò mò về thế giới vật chất xung quanh.

10 June, 2012

HOÀNG TỬ MÂY


Tựa: LE PRINCE DES NUAGES (Nguyên bản Tiếng Pháp)
Tác giả: Christophe Galfard
Dịch: Minh Phúc & Quốc Bảo
Lời bình trích dẫn: "Làm thế nào biến khoa học thành một trò chơi và giải thích nó cho bọn trẻ? Nhiệm vụ tưởng như bất khả thi ấy đã được Christophe Galfard hoàn thành xuất sắc." Le Figaro Magazine

Về tác giả: "Christophe Galfard sinh năm 1976 ở Pháp. Anh được nhận bằng tiến sĩ vật lý lý thuyết tại đại học Cambridge và là một trong số ít sinh viên được nhà vật lý thiên văn nổi tiếng Stephen Hawking trực tiếp hướng dẫn. Chuyên nghiên cứu về hố đen và nguồn gốc vũ trụ, Christophe Galfard là đồng tác giả của "Chìa khóa vũ trụ của George" cùng Lucy và Stephen Hawking, cuốn sách từng được dịch ra hơn 35 thứ tiếng."
---------------------------------------------------------------------------------------

Đối với cái đầu đang cố nhồi nhét một vài cuốn sách "nghe đồn là bổ ích" vào trong đầu như tôi, việc tình cờ tìm thấy một cuốn sách như thế này trên kệ sách recommend của nhà sách Nhân Văn quả là may mắn. Điều đó khiến tôi chỉ ngốn chưa đầy một ngày để lật hết 325 trang của cuốn sách này. Và quả là kết quả đúng như tôi mong đợi.

Thuộc thể loại truyện tiểu thuyết dành cho thiếu nhi, câu chuyện được dựng trên một ngôi làng... trên mây tên gọi Blueberry, nơi Myrtille - cô công chúa nhỏ bé và những người dân vương quốc phương Bắc chạy trốn đến đây và xây dựng. Một ngày như mọi ngày, kẻ thù của họ tìm đến và phá vỡ cuộc sống nơi đây. Tristam và Tom - những người hùng tí hon của câu chuyện, đã được sắp đặt để có một cuộc chạy trốn, nghĩa vụ của hai câu bé là phải quay lại cứu công chúa khỏi kẻ thù. Câu chuyện có đầy đủ nét phiêu lưu mạo hiểm hồi hộp, tâm lý thiếu niên đáng yêu trong cuộc chiến thiện ác, đem lại một cảm giác cuốn hút khi đọc.

Điều khác với cuốn sách này so với những tác phẩm trinh thám thiếu nhi khác, là câu chuyện được hư cấu nhưng hoàn toàn dựa trên những nguyên lý tự nhiên, hiện tượng mây, mưa, hiệu ứng nhà kính, sấm sét, trái đất, mặt trời, ngân hà, ánh sáng, v.v... bằng sự lồng ghép tình tiết rất khéo léo và đúng lúc, kèm theo những giải thích và hình ảnh rất dễ hiểu, và chắc chắn sẽ khiến trẻ em cảm thấy đầy cảm hứng tìm hiểu về khoa học tự nhiên. Không quá hoang tưởng mà rất thực tế, câu chuyện phiêu lưu vừa đem đến cảm giác thăng hoa trong mạo hiểm nhưng cũng vừa đem đến cảm giác thật - nếu bạn từng là những người đi máy bay ngồi ghế cửa sổ và rùng mình vì thế giới hùng vĩ tạo nên từ những đám mây. Cảm giác đó sẽ trở lại trong bạn.

Đặc biệt hơn nữa, thông qua hình ảnh Thiện - Ác, cuốn sách đã đem đến một nhận thức trực quan về những tác động của môi trường đối với trái đất trong thế giới hiện đại, về sự biến đổi khí hậu và những nguy cơ đang đe dọa hành tinh xanh. Tôi chắc sau khi đọc, bạn sẽ ý thức hơn một chút về những hành động trong sinh hoạt của mình.

Một cuốn sách vừa thú vị, vừa bổ ích, có lẽ nên có trong giá sách nhà bạn nếu bạn đang cảm thấy căng thẳng, hoặc bạn là một người yêu thích khoa học tự nhiên, hoặc bạn có một cậu cháu đáng yêu đang học cấp 1, và càng nên có hơn nữa nếu bạn là một ông bố sắp sửa phải trả lời cho đứa con bắt đầu biết tò mò của bạn về những câu hỏi tại sao.
-----------------------------------------------------------------------------------------

31 May, 2012

Hiếu học và Tài năng

Hiếu học và Tài năng của tác giả Hàm Châu, 416 trang, NXB GD

----------------------------------------------

Một quyển sách luôn hiện ra trong đầu tui khi nghĩ tới sách hay. Với tui, sách hay là sách phù hợp với cá nhân người đọc trong từng thời điểm. Ta có thể xuýt xoa sau khi đọc một quyển sách rồi mấy ngày sau quên sạch nó, nhưng có hề gì, quan trọng là cảm giác nó đem lại cho ta lúc đọc nó.

Hiếu học và Tài năng là một quyển sách như vậy. Tui nhớ đó là mùa hè năm học lớp 7, sau khi chán chê với những buổi tập huấn chỉ huy Đội, tui lò mò vào Thư viện của trường, mượn cô Xuân mấy cuốn sách văn học về nhà đọc. Tui bắt gặp cuốn Hiếu học và Tài năng khi đó, hình như được nhà trường mua để khuyến khích tinh thần tự học của đám học sinh ham chơi hơn học ở cái phố huyện nhỏ bé quê tui. Tui đã đọc say mê cả buổi tối. Tui hình dung ra không khí học tập ở miền Bắc, ở Huế, ở các trường chuyên lớp chọn khi đó hào hứng thế nào. Tui nghĩ tới đám bạn cùng lớp, đa số chỉ muốn học cho xong cấp hai để xin đi làm hay buôn bán. Theo tụi nó (và cả người lớn nữa), thì học cho lắm cũng không thể đi xa hơn cái thị trấn nhỏ xíu xung quanh là núi là rừng như quê tui.

Nhưng Hiếu học và Tài Năng đem tui đi xa hơn thung lũng nhỏ bé đó. Tui cũng chưa biết mình thực sự muốn làm gì hay trở thành ai lúc đó, chỉ biết trong lòng đã nhen nhóm ngọn lửa ham học, không phải vì những áp lực bên ngoài nữa mà vì cái thôi thúc muốn phá bỏ giới hạn bên trong. Tui bắt đầu biết ước mơ! (còn chuyện có thực hiện được ước mơ hay không thì...từ từ bàn tới, cũng có thể do ảnh hưởng từ một cuốn sách khác!:).

Mỗi dạo đi nhà sách tui đều cố gắng ngó ngiêng coi quyển sách này có tái bản nữa không, đặng mua về cất làm của riêng nhưng không thấy. Hôm nay tìm trên Google thì chỉ mô tả này:


(Link: http://www.vnmath.com/2011/08/hieu-hoc-va-tai-nang-sach-hay-cho-ban.html)

sach hieu hoc va tai nang

Phó Giáo Sư toán học Phan Thị Hà Dương (nguồn ảnh từ vietmaths.com)

Bonus: Từ cấp một lên lớp 7, tui học vì cái áp lực vô hình của phụ huynh. Bạn có thể tưởng tượng áp lực đó khi biết rằng, lúc học lớp 2 tui đã mạnh dạn lên xin cô giáo cho lên 1 điểm để được 8 điểm vì hễ cứ 7 điểm là sẽ bị ăn đòn. Thời đó, những tấm gương hiếu học chủ yếu kể về các bạn ở miền Bắc và Bắc Trung Bộ. Chương trình Những bông hoa nhỏ mỗi tối cũng thường kể về những tấm gương học giỏi, cũng là các bạn "ngoài kia" luôn. Lúc đó ở trường cấp hai của tui, mấy đứa đứng nhất khối đều là những đứa ngoài miền Bắc chuyển vào. Đối thủ nặng ký nhất của tui cũng là một bạn người Bắc, con cô hiệu trưởng. Nói chuyện Bắc Nam ở đây vì tui nghĩ rằng, đối với sự học, cá nhân tui vẫn âm thầm ngưỡng mộ tinh thần ham học và quyết tâm của các bạn ngoài Bắc. Cho tới bây giờ tui vẫn mang suy nghĩ đó và vẫn chưa có câu trả lời cho câu hỏi Tại sao? Nhưng điều đó không còn quan trọng nữa, tui cảm ơn Hiếu học và Tài năng đã giúp tui duy trì được lòng ham học hỏi và quyết tâm vươn lên dù gặp bao nhiêu khó khăn, tui trân trọng điều đáng quý nhất đó ở bản thân.

27 May, 2012

Moonwalking with Einstein: The Art and Science of Remembering Everything


Tiêu đề: Moonwalking with Einstein: The Art and Science of Remembering Everything
Tác giả: Joshua Foer
------------------------
Mình tìm thấy cuốn sách này cũng khá tình cờ. Vì là dân IT nên vốn tính hay vạy vọc, bữa nọ lên Amazon Books, rồi vào mục Best Sellers thì thấy cuốn sách này, sau đó thì tìm được bản pdf để đọc. Phải nói đây là một cuốn sách tương đối khó nhai vì nó dài 471 trang và lại bằng tiếng Anh. Tuy nhiên vì đề tài quá hấp dẫn với mình, lại được đánh giá cao trên Amazon nên mình cũng thử, và mất 1 tuần để đọc xong cuốn sách này.

Tựa đề cuốn sách gần như đã nêu lên toàn bộ chủ đề cuốn sách đề cập. Bản thân tác giả không những tìm hiểu các kỹ thuật phát triển trí nhớ mà còn tự mình luyên tập các phương pháp này, và kết quả là sau 1 năm, tác giả đã trở thành quán quân trong cuộc thi trí nhớ của nước Mỹ.
Một số điều còn cô đọng lại trong mình là như sau:
- Thứ nhất, trí nhớ hoàn toàn có thể cải thiện, bằng một số các phương pháp từ rất xa xưa kèm theo một chế độ luyện tập khoa học.
- Thứ hai, thông qua quá trình khổ luyện và đặt được thành công về trí nhớ, tác giả đã chỉ ra được một con đường tôi luyện hiệu quả đối với mọi ngành học/chuyên môn khác. Tác giả đã chỉ ra 3 giai đoạn cơ bản trong quá trình rèn luyện một kĩ năng mới, cũng như đã đưa ra giải pháp để vượt qua "điểm giới hạn" mà tác giả dùng thuật ngữ là OK Plateau. Đây là những lý thuyết rất sát với thực tế, và người đọc có thể áp dụng vào cuộc sống của mình. Dĩ nhiên là "No pain, No gain", chúng ta vẫn phải bỏ ra nhiều tâm lực để trui rèn. Những ít nhất chúng ta biết là chúng ta đã rèn luyện theo đúng cách...


18 May, 2012

Cái cười của thánh nhân

Tiêu đề: Cái cười của thánh nhân
Tác giả: Nguyễn Duy Cần
NXB: NXB Trẻ (2012)
==================

Đúng theo tiêu đề, cuốn sách này sưu tầm những câu chuyện "cười" của người xưa, cái cười mỉa mai châm biếm, cười chua xót, cười ra nước mắt. Thật khó tìm đâu ra một quyển sách bàn nhiều về đời, về người nhiều như quyển này.

Tác giả sưu tầm những mẩu chuyện cổ từ Đông sang Tây theo phong cách "u mặc" (trào phúng). Phần lớn đằng sau các mẩu chuyện "cười đau khổ" đều có lời bình của tác giả. Lời bình có thể bám sát ý của câu chuyện, cũng lắm khi hơi lan man. Nhiều lời bình rất hay với cái nhìn rất khác và rất uyên thâm, nhưng cũng có vài lời bình khó hiểu (chắc tại tui chưa đủ trình độ). Còn lại rất nhiều mẩu chuyện không có lời bình, một số chuyện thì dễ hiểu, một số đọc xong chẳng hiểu ý muốn nói gì.

Về văn châm biếm khó ai qua Trang Tử. Cũng vì thế mà cuốn sách trích rất nhiều mẩu chuyện trong Nam Hoa Kinh của Trang Tử. Tư tưởng chủ đạo của cuốn sách này là ở tư tưởng "nhất nguyên luận" của phái Phật Lão Trang Liệt. Nói nôm na, là từ bỏ thị phi, khen chê, sang hèn,... mà hoà mình với thiên nhiên, sống ung dung tự tại, không lo nghĩ sầu muộn, không mưu toan,... Cái cười ở đây nhằm vào phái "nhị nguyên luận"của Bách Gia Chư Tử (trong đó có luôn Khổng Tử!), tự phân chia thiện ác tốt xấu rồi tự cho mình là hiền sĩ, thánh nhân, gây cho thiên hạ bao hỗn loạn điêu đứng.

Những bài học trong quyển sách này tôi cho là vô giá. Hiểu được cặn kẽ đã khó, mà thực hành thì càng khó. Thế nào là "hiểu"? Nếu bạn đọc quyển sách này, thấy mình cũng giống "thánh nhân" mà cười người đời thì rõ là chưa "thông hiểu" được. Chỉ khi bạn đọc từng mẩu chuyện, thấy đỏ mặt tía tai, tự thấy xấu hổ, đem mẩu chuyện ấy mà tự răn đe mình, thì mới mong tiến bộ. Đó là cách đọc mà tôi cũng đang cố gắng tuân thủ.

Quyển sách này dành cho ai? Thật khó mà trả lời. Theo thiển ý của tôi, nếu bạn thấy ngộp thở với cuộc đời đầy bon chen, muốn tìm một chỗ tĩnh lặng mà "tu tâm" thì đây là một quyển kinh tốt. Còn với những người còn tràn đầy niềm tin và hi vọng vào cuộc đời thì hãy cứ hồn nhiên mà tận hưởng nó. Tóm lại quyển sách này vẽ đường chỉ lối tới một cuộc sống thanh nhàn cho những ai đang cảm thấy bất hạnh.

Để kết lại, tôi xin tóm tắt một mẩu chuyện trong quyển sách: Một đám người lôi một người đàn bà tới Chúa Jesus đòi ném đá bà ta vì tội loạn dâm. Chúa bảo "Ai nghĩ mình trước giờ chưa phạm lỗi lầm nào thì ném đá trước". Thế là đám đông tản ra rồi đi mất. Tác giả bình: Thời Chúa Jesus, người ta còn tự biết mình có tội nên bỏ đi. Chứ ở thời này mà nói vậy chắc người đàn bà đã bị ném đá đến chết bởi bọn thầy đời tội lỗi đầy mình mà cứ nghĩ mình trong sạch thánh thiện.

Cười nổi không?

15 May, 2012

Conversations on the dark secrets of Physics

Tiêu đề: Conversations on the dark secrets of Physics
Tác giả: Edward Teller
NXB: Basic Book (1991)
========================

Nghe tiêu đề thì đây có vẻ là quyển sách về Vật Lý, và cho dân làm khoa học. Thực tế chỉ có vế đầu là đúng, vì quyển sách này chủ yếu bàn về câu chuyện, vấn đề cơ bản của Vật Lý như định luật vạn vật hấp dẫn, thuyết tương đối, nhiệt học, cơ học lượng tử... Vế sau thì không đúng lắm, vì tác giả giảng giải cho đối tượng là học sinh phổ thông. Tác giả cố gắng không sử dụng đến toán học, do đó nếu bạn tốt nghiệp cấp III thì sẽ hiểu phần lớn các công thức trong cuốn sách này.

Những vấn đề trong cuốn sách này thì đều khá cũ, nhưng được giải thích với một góc nhìn hoàn toàn khác. Thí dụ như thuyết tương đối, tác giả bắt đầu từ "đại lượng bất biến" (invariance) rồi dẫn ra những hệ quả của nó. Cách trình bày này khác những giáo trình Vật Lý khác, vốn xuất phát từ phép biến đổi Lorentz rồi đi lòng vòng với một mớ công thức toán học. Tác giả đã cố gắng giải thích những hiện tượng, định luật phức tạp bằng cách đơn giản nhất. Tuy vậy không phải lúc nào ông cũng thành công vì có những vấn đề khó mà giải thích đơn giản hơn được.

Ngoài những định luật, tác giả còn kể ra nhiều chuyện "hậu trường" của giới Vật Lý gia. Thí dụ như chuyện Ac-si-mét trần truồng chạy rông trên phố la lớn "Ơ-rê-ka" là chuyện ... bịa. Hoặc là chuyện Kepler bỏ ra 5 năm theo đuổi thuyết địa tâm (trái đất là trung tâm vũ trụ) để rồi năm thứ sáu tự bác bỏ tất cả công trình của mình, nghĩ ra 3 định luật quan trọng bậc nhất trong Thiên văn học. Và chuyện Newton sau khi quên mất một phép chứng minh của mình, đã quyết định viết lại công trình nghiên cứu trong quyển sách Principia về sau trở thành một trong những công trình khoa học vĩ đại nhất của nhân loại.

Trong cuốn sách có nhiều "dark secrets" khiến chúng ta không khỏi bất ngờ. Thí dụ chuyện luận văn tiến sĩ của de Broglie (về sau được giải Nobel vì công trình này) suýt bị hội đồng trường đánh rớt, nhưng vì cha của de Broglie là cựu thủ tướng nước Pháp nên trường ĐH đành nhờ Einstein chấm điểm, và may mắn thay Eistein là người rất thích những ý tưởng mới mẻ. Hoặc như cùng thời với Ac-si-mét (cách đây 2200 năm!) đã có người quan điểm trái đất quay quanh mặt trời và còn tính toán khoảng cách từ trái đất đến mặt trời nữa. Tuy nhiên thời đó ai cũng không tin ông ta, và tên tuổi ông ta còn sót lại là nhờ Ac-si-mét đã đưa lý thuyết của ông ta vào cuốn sách của mình để ... bác bỏ nó! Và còn rất nhiều câu chuyện thú vị khác nữa.

Tuy nhiên một vài chương cuối cùng của cuốn sách thì không thực sự hấp dẫn như những chương đầu, vì tác giả thử sức mình với các vấn đề của lượng tử học và vật lý chất rắn, vốn là các đề tài rất khó và đã làm hao tốn rất nhiều giấy mực. Ngoại trừ trong chương kết, tác giả nêu vấn đề giới hạn của Vật Lý học, cũng như ranh giới giữa Vật Lý và Sinh học mà tôi thấy rất mới mẻ và ấn tượng.

Một điểm đặc sắc của cuốn sách là các mẩu đối thoại nhỏ giữa tác giả và con gái (lập trình viên) được in phía dưới trang sách. Đó là những thảo luận ngắn và dí dỏm giữa chuyên gia Vật Lý và một dân "ngoại đạo" nhưng rất lém lỉnh và tò mò.

Tôi không cho rằng cuốn sách này có thể dùng như sách giáo khoa hay tư liệu khoa học, mà nên đọc nó với tính cách giải trí trong những lúc rảnh rỗi. Đặc biệt thích hợp cho dân kỹ thuật, vốn đã có một ít vốn liếng về Vật Lý.

10 May, 2012

Making Friends

Nguyên tác:
Title: Making friends
Author: Andrew Matthews

Bản dịch:
Tiêu đề: Đời thay đổi khi chúng ta thay đổi - Tập 2
Dịch giả: Dũng Tiến - Thuý Nga
NXB: NXB Trẻ (2012)
========================

Những cuốn sách nói về lối sống, cư xử thì ôi thôi nhiều vô kể, nhưng Andrew Matthews là tác giả tui thích nhất qua ba cuốn đầu tiên của bộ "Đời thay đổi khi chúng ta thay đổi". Lối suy nghĩ của tác giả bao giờ cũng đơn giản, thực tế và nhiều bất ngờ. Tập thứ hai chủ yếu bàn về quan hệ với những người xung quanh, làm cách nào chúng ta sống hoà hợp với họ để tất cả đều vui vẻ hạnh phúc.

Tác giả nhìn ra được chìa khóa của nhiều vấn đề, và đề xuất những giải pháp để cứu chúng ta khỏi những rắc rối thường ngày. Bất ngờ nhất là thí nghiệm với ba giáo viên "xuất sắc" và ba lớp học "xuất sắc", chỉ ra rằng nếu chúng ta biết tin tưởng vào bản thân và mọi người thì họ (bao gồm bản thân và những người xung quanh) có xu hướng chứng thực sự tin tưởng của chúng ta. Tui cho rằng đây là nguyên tắc vàng trong nghệ thuật lãnh đạo.

Một cách nhìn tui thấy rất hay trong cuốn sách này, đó là thay vì thay đổi mọi người, thay đổi bạn bè của chúng ta, ta nên thay đổi chính bản thân, thay cách chọn bạn. Thực ra đây cũng là tư tưởng chủ đạo của bộ sách mà rõ nhất là ở tập 1. Không phải ngẫu nhiên mà dịch giả đã chọn tiêu đề mới này, chứ không đơn thuần dịch sát nghĩa từ tiêu đề của nguyên tác.

Tuy nhiên vẫn có những đề xuất trong cuốn sách đáng gây tranh cãi. Tác giả đưa ra một thí dụ rằng nếu có cảm tình với ai đó thì nên mạnh dạn thổ lộ. Hoặc là để minh hoạ cho việc đặt ra kỷ luật trong gia đình, tác giả đưa thí dụ việc "trả lương" cho con khi sai chúng làm việc nhà. Ngoài ra còn có một số thí dụ tui thấy không hay lắm (hoặc chỉ hiệu quả ở xã hội phương Tây). Do đó khi đọc cuốn sách nay, tui nghĩ nên lọc lấy ý chính và vài chi tiết đặc sắc, lược bỏ bớt những ví dụ rườm rà.

Một điều đáng tiếc là tui đọc quyển sách này song song với cuốn "Thuật xử thế của người xưa", nên về mặt tư tưởng thì quyển sách của ông Tây (tác giả người Úc) có vẻ kém hơn quyển của ông Ta (Nguyễn Duy Cần). Tuy nhiên Andrew Matthews đi vào chi tiết thực tế hơn là chỉ nói nguyên lý chung chung như ông Nguyễn Duy Cần. Do đó tui thấy quyển sách này dễ đọc và phù hợp với thời đại của chúng ta hơn, đặc biệt là xã hội phương Tây.

Lưu ý cuối cùng, vì đây là quyển sách khá nổi tiếng ở Việt Nam nên có rất nhiều quyển khác "nhái" theo, và có nhiều bản dịch. Tui rất thích bản dịch của Dũng Tiến - Thuý Nga. Khi mua các bạn nên kiểm tra kỹ tựa đề sách, tác giả và dịch giả.

09 May, 2012

Sao biển và nhện


Tựa sách: Sao biển và nhện
Tác giả:  Ori Brafman, Rob A.Beckstrom
Nhà xuất bản: Nxb Tri Thức
Ngày xuất bản: 28-02-2010
---------------------------------------------------------------

Cuốn sách này đưa ra những lý giải thú vị về sự thành công của những tổ chức internet Wikipedia, craiglist, Skype hay eBay dưới lăng kính của hình thái xã hội học. Hai tác giả đã cho chúng ta thấy sức mạnh của một công động ảo trung thực và tin tưởng lẫn nhau lớn đến dường nào.
Là một tác phẩm best-seller năm 2006 trên website Amazon, cuốn sách có một bố cục trình bày rất đáng học tập, cùng với những phát hiện hết sức bất ngờ và thú vị.  
Tin chắc đây sẽ là một cuốn sách quý trên tủ sách của bạn.

08 May, 2012

Tỉ phú bán giầy (Delivering Happiness)


Tiêu đề: Tỉ phú bán giầy (Delivering Happiness)
Tác giả: Tony Hsieh
Công ty phát hành: Alpha Books
Ngày xuất bản: 05-08-2011
------------------------------------------------------
Cuốn sách này được viết bởi Tony Hsieh, CEO của Zappos.com, một công ty bán giầy tại Mỹ được Amazon mua lại năm 2009 với giá 1,2 tỷ đôla chỉ sau 10 năm hoạt động, và nằm ở vị trí cao nhất trong danh sách "những công ty tốt nhất để làm việc" của tạp chí Fortune năm 2009.
Một tác phẩm chắn chắn sẽ mang lại rất nhiều cảm hứng và niềm vui cho các bạn, đặc biệt là những bạn trẻ sắp ra trường hoặc đang đi tìm chân lý sống.

Tôi sẽ tóm tắt một số giá trị của cuốn sách theo cách riêng của mình:
" Nếu một cuốn sách có thể cho bạn một vài ý tưởng, đó chắc hẳn là một cuốn sách tuyệt vời"
" Một cuốn sách ngập tràn hạnh phúc"
" Tony Hsieh là một chàng trai 'tham lam' vì anh đã gầy dựng nên một công ty không những mang về lợi nhuận cao mà còn mang tới niềm hạnh phúc cho tất cả những ai làm việc với nó"
 " Tony Hsieh đã cho chúng ta một định nghĩa hoàn toàn mới mẽ nhưng rất cụ thể về hạnh phúc thông qua hình mẫu của chính công ty anh "

Chúc các bạn tìm thấy niềm vui trong cuốn sách này.

04 May, 2012

The Last Lecture


Tiêu đề: The last lecture (04/2008)
Tác giả: Randy Pausch và Jeffrey Zaslow
Nhà xuất bản: Hyperion
Chuyển ngữ:
Tiêu đề: Bài giảng cuối cùng
Dịch giả: Vũ Huy Mẫn
Nhà xuất bản: Nhà xuất bản trẻ (10/2009)

------------------------------------------------------





The last lecture là một cuốn tự truyện nổi tiếng của giáo sư Randy Pausch, được viết lại từ bài giảng cuối cùng của ông tại đại học Carnegie Mellon trước khi ông qua đời ở tuổi 47 vì căn bệnh ung thư tụy. Cuốn sách và bài giảng không chỉ là món quà ý nghĩa mà ông dành tặng cho người thân, bạn bè, học trò và độc giả, mà trên tất cả, đó là tài sản quý báu mà ông muốn để lại cho những đứa con thơ dại của mình.

Nếu ví cuộc đời mỗi người như một trò chơi ghép hình thì có thể xem mỗi ước mơ là một mảnh ghép. Sống với ước mơ và nỗ lực theo đuổi ước mơ luôn là điều đáng trân trọng bởi lẽ nó giúp ta vươn đến những giá trị tốt đẹp và hoàn thiện bức tranh cuộc đời. Mặc dù ra đi lúc chưa đến tuổi ngũ tuần, nhưng có lẽ Randy đã sống gần như trọn vẹn cuộc đời vì ông đã thực hiện được những “mảnh ghép” tuổi thơ: trải nghiệm trạng thái không trọng lượng, viết một bài cho Bách khoa toàn thư thế giới, thắng giải thưởng những con thú bông, trở thành một Disney Imagineer,…và đã tìm được mảnh ghép quan trọng nhất đời mình: tổ ấm hạnh phúc.

Không chỉ hạnh phúc ở khía cạnh cuộc sống gia đình, Randy còn thành công trong cương một nhà giáo. Nếu như Sosaku Kobayashi là một vị hiệu trưởng đáng mơ ước thì Randy Pausch là một người thầy tuyệt vời. Ông đề cao việc tạo dựng nền tảng vững chắc và giáo dục lòng tự trọng cho sinh viên. Đối với ông, mục tiêu hàng đầu trong giáo dục là giúp sinh viên tự đánh giá bản thân và tạo điều kiện để họ đạt đến ước mơ.

Tommy Burnett là một ví dụ điển hình. Khi nghe Tommy kể về ước mơ muốn trở thành người tạo nên những hiệu ứng đặc biệt cho bộ phim Star Wars tiếp theo, Randy đã chấp nhận cho cậu ta tham gia vào nhóm nghiên cứu của ông. Randy luôn có những đòi hỏi rất cao ở Tommy, nhưng đồng thời ông cũng quan tâm đến mong muốn và sở thíchcủa cậu ta. Nhờ vậy mà Tommy đã trở thành một người lập trình xuất sắc trong nhóm của Randy. Kết quả là sau đó cậu ta đã được sống với ước mơ của mình: dựng những hiệu ứng cho 3 bộ phim Star Wars năm 1999, 2002 và 2005.

Trường hợp thứ hai là sinh viên Dennis Cosgrove. Ngoại trừ bị loại F trong lớp tích phân, trong các lớp còn lại, cậu ta đều đạt loại A. Chủ nhiệm khoa cho rằng Dennis có vấn đề về thái độ học tập và muốn đuổi học cậu ta. Nhưng Randy đã tin tưởng, bảo vệ Dennis và dùng tiền đồ của mình để bảo lãnh cho cậu ta. Lòng tin và công sức của ông đã được đền đáp xứng đáng. Sau này Dennis đã trở thành một người nổi tiếng trong lĩnh vực khoa học máy tính và là một trong những cha đẻ của dự án Alice.

Với tài năng sư phạm, bằng cách khéo léo áp dụng phương pháp “giả đầu”mà ông học được từ huấn luyện viên bóng bầu dục Graham, Randy đã truyền cảm hứng cho các sinh viên của mình, tạo cơ hội cho họ phát huy khả năng lập trình. Không những thế, nhóm của ông đã xây dựng chương trình dạy học Alice, với mong muốn nâng đỡ ước mơ của nhiều người và giúp họ tiếp cận với hệ thống thế giới ảo. Phần mềm Alice chính là thành quả của tài năng, tâm huyết, khát vọng và sự đoàn kết của một tập thể mà ông là linh hồn.

Là một người cha, Randy đã để lại cho các con những bài học sâu sắc, đầy ý nghĩa về ước mơ, về sự trung thực, về lòng biết ơn, về tình yêu và về nghị lực để đương đầu với cuộc sống. Ông ra đi, để lại cho các con một sự mất mát không gì bù đắp được. Nhưng tôi tin rằng, khi đủ khôn lớn để đọc hiểu bài giảng và cuốn sách này, các con của ông sẽ không cảm thấy bất hạnh, mà ngược lại chúng sẽ rất tự hào, rất hạnh phúc vì tình yêu mà ông dành cho chúng, vì cái cách mà ông dạy chúng dù ông không thể ở bên cạnh chúng và vì những điều mà ông kỳ vọng ở chúng :“đừng cố hiểu ba muốn các con trở thành những con người như thế nào. Ba muốn các con trở thành người mà các con muốn trở thành.

Là một người chồng, Randy đã chuẩn bị, sắp đặt mọi thứ để giảm nhẹ gánh nặng trên vai Jai khi ông ra đi. Ông đã dành phần gần cuối cuốn sách để bày tỏ sự trân trọng và lòng biết ơn đối với vợ của mình. Giây phút Randy cùng mọi người hát chúc mừng sinh nhật Jai ở cuối bài giảng thật xúc động. Nhưng càng xúc động hơn nữa khi Jai thì thầm vào tai Randy: “Xin anh đừng chết.”

Mục đích ban đầu của tôi khi đọc The last lecture là để tăng cường khả năng đọc hiểu tiếng Anh. Nhưng sau khi gấp lại trang sách cuối cùng, thứ còn đọng lại trong tôi là sự ngưỡng mộ đối với một người thầy, một người cha, một người chồng, một nhân cách lớn. Cuốn sách và bài giảng đã cho tôi những bài học nhỏ về đời, về nghề. Tôi hi vọng rằng cuốn sách cũng sẽ mang lại cho bạn nhiều điều thú vị hoặc giúp bạn nhìn đời một cách lạc quan hơn.

Tôi xin mượn lời của Randy để kết thúc bài viết này
Brick walls are there for a reason. They give us a chance to show how badly we want something.
                                                                                                                                              NPT


------------------------------------------------------


Một số thông tin:
  • Cuốn sách này đã lọt vào danh sách những cuốn sách bán chạy nhất của tờ New York trong suốt hơn 112 tuần kể từ lần xuất bản đầu tiên và được dịch sang 48 ngôn ngữ khác nhau [1].
  • Bài giảng Really Achieving YourChildhood Dreams trên Youtube.
  • Trang web The Last Lecture  http://www.thelastlecture.com/

------------------------------------------------------

Nguồn tham khảo

[1]  http://en.wikipedia.org/wiki/The_Last_Lecture
[2]  http://en.wikipedia.org/wiki/Randy_Pausch
[3]  http://duymanvu.wordpress.com/bai-gi%E1%BA%A3ng-cu%E1%BB%91i-cung/

Thuật xử thế của người xưa

Title: Thuật xử thế của người xưa
Author: Nguyễn Duy Cần
Publisher: NXB Trẻ
=====================

Khi đứa em họ tui giới thiệu cuốn này, tui định trả lại vì cứ tưởng đã đọc cuốn này ở đâu đó rồi. Mở ra xem một vài trang mới biết mình nhớ nhầm, thế là mượn về đọc. Chưa đầy một tuần lễ mà cả nhà (tui và ba mẹ vợ) đều say sưa nghiền ngẫm nó. Quả là một quyển sách đáng đọc và suy ngẫm.

Chỉ đọc qua một lần mà viết lời bình phẩm thì có tí vội vàng, vì quyển này khó mà nuốt trôi trong một sớm một chiều. Cần phải lật đi lật lại, khắc cốt ghi tâm, lại còn có mà thực hành nữa thì mới mong hiểu rõ những điều ghi trong đó.

Tui rất ghét những quyển sách "dạy khôn" bình thường, dạy người ta cách dùng cái lưỡi để thu phục người. Quyển sách nhỏ này, tuy cũng ghi là "thuật xử thế", nhưng tập trung vào dạy cái Tâm, để ta tự nhìn lại mà sửa mình, thông qua những bài học kinh điển của người xưa.

Hầu hết nội dung của cuốn sách dồn cả vào hai chương đầu, bàn về cái Tôi (lòng tự ái) và chữ Lễ. Các chương sau, dù tiêu đề có khác đi, nhưng chủ yếu xoay quanh hai vấn đề trên. Chương thứ năm dạy ta phải học chữ Nhẫn, vốn rất cần thiết cho những người mới cưới, hì hì. Dù nội dung khá hẹp, gói gọn trong một cuốn sách nhỏ chỉ khoảng một trăm trang, nhưng để thực hành đầy đủ có khi mất cả đời vẫn rèn chưa xong. Nói chi không học, không tu tâm thì biết bao giờ mới thành Nhân được.

Những câu chuyện trích dẫn trong quyển sách đa phần là những điển tích khá quen thuộc: chuyện Phạm Lãi và Câu Tiễn, Hàn Tín và Hán Vương, Lưu Bị và Tào Tháo,... và trích dẫn khá nhiều trong Nam Hoa Kinh của Trang Tử. Tuy nhiên phân tích của cụ Nguyễn Duy Cần mới thật tài tình và mới mẻ.

Thí dụ như điển tích Nhan Súc đối đáp với vua. Nhiều sách (như Cổ học tinh hoa) thì ủng hộ khí phách của Nhan Súc, một hiền sĩ không khuất phục trước uy quyền của đế vương, lại khen tài ứng đáp. Tuy nhiên tác giả cho rằng Nhan Súc cố tình tỏ ra ngạo mạn để bào chữa cho cái thân phận thấp bé của mình, qua đó cho thấy cái tôi của Nhan Súc là lớn lắm. Rõ là cụ Nguyễn Duy Cần suy nghĩ thật thâm sâu, nhìn ra cốt lõi của sự việc.

Một vài chỗ, tác giả hơi dông dài, thí dụ như kể rất chi tiết câu chuyện của Hàn Tín để minh họa cho một kết luận không được khớp cho lắm. Nên chương 4 "Ân và Oán" tui không thấy tâm đắc lắm, có thể vì hiểu biết tui còn hạn hẹp. Chương này thực ra cũng ít liên quan đến ân oán, và trở lại nội dung hai chương đầu, bàn về cái tự ái nhiều hơn.

Không hẳn chỉ là chuyện bên Trung Quốc, tác giả còn đưa vào những điển tích phương Tây, cho thấy những điều đàm luận trong quyển sách không chỉ giới hạn ở xã hội Á Đông, mà tổng quát hơn, con người ở đâu cũng vậy cả.

Dù đem điển tích xưa ra làm ví dụ, và dù quyển sách này đã có cách đây hơn 50 năm, nhưng vẫn còn nhiều điều mới mẻ lắm. Thời đại ngày nay có nhiều cởi mở hơn, khác xưa nhiều lắm, nên học điều xưa có hữu ích hay không, cái đó còn tuỳ thuộc vào khả năng lĩnh hội và ứng dụng của người học.

20 April, 2012

Tôt-tô-chan, cô bé bên cửa sổ

Title: Tôt-tô-chan, cô bé bên cửa sổ (1982)
Author: Tetsuko Kuroyanagi
Translator: Anh Thư dịch qua bản tiếng Anh của Dorothy Britton
Publisher: NXB Thời Đại (2011)
==========

Suốt quãng đời đèn sách, nhiều người trong chúng ta từng được gặp và học hỏi ở những người thầy tâm huyết, những người không chỉ truyền dạy kiến thức mà còn giúp ta rèn luyện nhân cách nữa. Quyển truyện dài "Tôt-tô-chan, cô bé bên cửa sổ" kể về một người thầy như thế. Đó là quyển hồi ký, rất ngắn gọn, kể về những tháng năm của tác giả (Tôt-tô-chan) học ở trường tiểu học Tomoe Gakuen ở Tokyo những năm đầu Thế chiến thứ hai. Ngôi trường tọa lạc ở Jiyugaoka, nay là một khu tấp nập, rất gần Học viện Kỹ thuật Tokyo. Hồi đó tui có quen ông anh học ở Học viện đó, nhà ở ga Kuhonbutsu, ga kế liền Jiyugaoka, thỉnh thoảng tui có qua chơi nên rất quen thuộc với các địa điểm trong truyện.

Trường tiểu học Tomoe Gakuen, nơi Tôt-tô-chan học ba năm trước khi đi di tản vì chiến tranh, được sáng lập và điều hành bởi thầy hiệu trưởng Sosaku Kobayashi, một nhà giáo dục tài năng và tâm huyết. Ông từng nghiên cứu âm nhạc và giáo dục, đi châu Âu học hỏi phương pháp đào tạo trẻ em của họ, và trở về Nhật dồn hết tài lực xây dựng ra trường Tomoe áp dụng những gì đã nghiên cứu được. Trong những năm chiến tranh, giáo dục ở Nhật trở nên gò bó hơn bao giờ hết. Ngược lại, trường Tomoe là một thế giới hoàn toàn khác, mọi thứ khác hẳn với các trường tiểu học khác. Các em học sinh được phát huy hết tính cách và khả năng của mình, nên các em cũng khác biệt so với các trẻ em "bình thường" khác.

Quyển sách là một cuốn giáo khoa về giáo dục trẻ em, với những bài học cần thiết cho những ai đã và sắp lên chức cha mẹ. Những cung cách ứng xử của thầy hiệu trưởng Sosaku Kobayashi trở nên mẫu mực, khơi dậy những đức tính tốt đẹp của các em, giúp các em tự tin hơn, hoà đồng hơn. Phương pháp của thầy chịu ảnh hưởng rất nhiều của châu Âu, đó là đào tạo những con người độc lập, chứ không rập khuôn lò luyện robot như các trường các.

Thầy cho phép các em thích gì làm nấy, thích gì học nấy, trong lớp học mà có em đọc sách, có em làm thí nghiệm, có em nhảy múa... Tai-chan, suốt ngày cắm đầu đốt đèn cầy làm thí nghiệm ấy, về sau trở thành một nhà Vật Lý nổi tiếng thế giới. Thầy hiệu trưởng đã tạo điều kiện cho các em theo đuổi thoả thích óc tò mò của mình. Tất nhiên để được như vậy thì cách làm của thầy phải "khác bình thường" một chút.

Một thí dụ đặc sắc nữa là khi thầy hiệu trưởng đi ngang nhìn thấy Tôt-tô-chan xúc đống phân tìm cái ví, thầy bình thản bảo "Xong rồi nhớ xúc trở lại như cũ đấy nhé!" rồi bỏ đi. Nếu là những bậc phụ huynh khác thì chắc đã lao vào ngăn cản với hàng chục lý do: nguy hiểm, bẩn, đuối sức... Nhưng Tôt-tô-chan đã hì hục tìm ví, rồi lại xúc phân đổ vào hầm lại như cũ, dù rằng sau đó mệt nhoài. Thầy đã giúp Tôt-tô-chan rèn luyện tính tự giác và tinh thần trách nhiệm như thế đó.

Hoặc thầy dạy cho các em sự tự tin bằng cách bắt các em giờ ăn trưa phải thay phiên nhau kể chuyện cho các bạn nghe. Rõ ràng kỹ năng nói chuyện trước đám đông rất quan trọng mà chúng ta ít có dịp được rèn luyện. Ở trường Tomoe, các em được thực tập hàng ngày từ những năm đầu đến trường.

Tất nhiên, dù chịu nhiều ảnh hưởng của Tây, thầy hiệu trưởng trong một vài tình huống cũng rất Nhật. Thí dụ như chuyện Tôt-tô-chan đem lên trường các băng cài đầu. Miyo-chan, con gái thầy đòi thầy mua cái y chang thế. Thầy kiếm hoài không ra, bèn năn nỉ Tôt-tô-chan đừng đeo cái băng đó đến trường nữa. Về điểm này, tui nghĩ, thầy hiệu trưởng lẽ ra nên dạy cho Miyo-chan bỏ tính đua đòi. Chuyện này làm tui nhớ lại chuyện con gái thầy Lucantonio người Úc dạy ở trường ĐH của tui. Cô giáo đã gọi điện đến bảo thầy đừng cho con đeo bông tai đến trường vì "Mấy bạn khác đều không đeo bông tai, nếu cháu làm khác e là sẽ bị bắt nạt".

Một tình huống khá vui là khi Tôt-tô-chan đại diện trường Tomoe đi thăm các chú thương binh. Cô giáo bắt giọng cho các em đồng thanh hát một vài bài, nhưng Tôt-tô-chan chẳng biết hát bài nào cả, vì ở trường Tomoe không dạy các bài đó. Thế là cô bé bèn hát bài "Nhai, nhai, nhai cho kỹ" do thầy hiệu trưởng "chế biến". Ấy thế mà lại khiến một chú thương binh chảy nước mắt.

Không chỉ thầy hiệu trưởng, mà gia đình cũng là nơi yêu thương và cổ vũ Tôt-tô-chan. Có lẽ nhờ tất cả những điều đó mà Tôt-tô-chan từ một cô bé hư hỏng bị đuổi học về sau đã thành danh, được ngồi dùng cơm với Nhật Hoàng.

Và còn rất nhiều điều bổ ích khác mà ta có thể học hỏi từ quyển sách nhỏ này...

15 April, 2012

Introduction

  Chào mừng quý vị đến với blog "Bình Luận Sách", do minhem & friends đồng tác giả!

  Mục đích chính của blog này là để chia sẻ thông tin về sách, qua đó khuyến khích lẫn nhau, xây dựng phong trào đọc sách. Nội dung của blog này rất đơn giản: Viết cảm nhận của bản thân về những cuốn sách (hoặc một vài chương) đã hoặc đang đọc.

  Lưu ý nhỏ rằng đây không phải là trang bình luận chuyên nghiệp, mà chỉ là sân chơi nhỏ của minhem và những người bạn thân thiết. Do đó các tác giả tự do viết ra cảm nhận riêng của mình mà không sợ bị khảo sát khắt khe. Viết dài ngắn tuỳ ý, thể loại nào cũng được, chèn thêm hình ảnh minh họa thì càng tốt (thí dụ như hình bìa sách).

  Những sách được bình luận trên đây cũng không bị hạn chế về thể loại. Có thể là một cuốn sách hay, muốn giới thiệu cho bạn bè đọc, có thể là một cuốn sách dở ẹt đem lên bêu rếu, hoặc phát biểu cảm tưởng về những tác phẩm mà khá nhiều người đã quen thuộc.

  Dù blog này công khai để ai cũng có thể đọc được, tuy nhiên phần viết và comments thì chỉ dành cho các tác giả. Như vậy cũng góp phần bảo vệ các tác giả khỏi bị ném đá bởi các độc giả bức xúc. Bạn nào có dịp tạt ngang qua, có nhã ý muốn tham gia thì xin gửi email cho tui.

  Giờ thì xin mời các thành viên của blog "Bình Luận Sách" về nhà mở sách ra đọc rồi chia sẻ cảm nhận với bà con nhé!

Sài Gòn, 15/4/2012